Thanh menu

Monday, September 04, 2017

Về quê

Ngồi trên xe 16 chỗ một lúc tôi mới bắt đầu thổi gối hơi đỡ cổ rồi nhét headphone vào tai, bật playlist nhạc Việt yêu thích lên nghe. Hai hàng cây bên đường nhanh chóng lui về phía sau, tôi lim dim mắt mơ màng nhớ về những ngày còn nhỏ, đu mình đứng lên cửa sổ xuyên qua hàng rào cây nhìn về cái ao nhà anh Tráng sau lưng nhà bà Nội. Tường rào ngày xưa không có gạch xây hay cọc sắt chôn như bây giờ, chỉ mấy que tre dựng lên rồi trồng cây cao đến ngang ngực người lớn. Cả con đường quê tôi chơi cùng các anh, chị bên nhà ngoại cũng một mảng màu xanh đồng nhất như thế. Những ngày hái quả duối để ăn, bứt hoa dâm bụt hút mật, vặt chùm quả mây vừa chua vừa chát, hay hái hoá hoa găng tím nhàn nhàn để tết thành bó hoa cho cô dâu nhỏ. Những buổi chiều đi chăn bò, chạy ra đồng nhổ lạc, tưới cho ruộng vừng cùng cô út, hay những buổi trốn dì ngủ trưa cùng mấy chị con nhà bác tôi chạy đi nhổ trộm củ thược dược khiến tôi yêu thích cái mênh mông của ruộng đồng nên ngày còn là sinh viên, trên chuyến xe bus Hưng Yên - Hà Nội, tôi say mê ngắm nhìn cánh đồng lúa chỗ xanh chỗ úa lần lượt bỏ lại sau lưng làm bác hành khách ngồi bên cạnh tưởng tôi là người từ thành phố về chơi. 


Bụi tre này có từ hồi mình còn nhỏ. không biết khi nào sẽ bị đô thị hoá.


Ao nhà

Giờ nhà bà Nội tôi đã đập đi. Bố tôi về quê túc trực thợ thuyền, gạch, đá, xi măng để xây lại căn nhà hơn 1 tầng khang trang hơn. Chẳng gì đẹp đẽ bằng những đồ vật, phong cảnh đã gắn bó với ta mấy chục năm trời. Nhà mới sẽ được xây lại đúng vị trí nhà cũng trước đây. Đồ đạc trong nhà gần như sẽ giữ nguyên: cái tủ chè khảm trai của cụ kê dưới bàn thờ, cái sập gỗ kê giữa nhà, còn cả bộ bàn ghế đúng chất đồng quê Bắc Bộ nữa chứ. Thay đổi có chăng sẽ thêm hai phòng ngủ nhỏ trên tầng 2. Tôi cũng "mang" cái giàn hoa thiên lý của nhà ngoại ngày trước về đây, hehe. Hy vọng nhà sẽ gọn gàng trước ngày giỗ ông nội, và sẽ không bị thay đổi nhiều, hic.


Sập gỗ, tủ chè, bộ bàn ghế... Chắc "mốt" của thời pháp Thuộc.


Dạo gần đây mới có sở thích chụp ảnh toàn cảnh một chút nên mới có ảnh nhà cũ dư lày. Chứ trước chỉ toàn chụp người với người thế này thôi, hichic






Nghỉ lễ mùng 2 tháng 9 năm nay có việc nên tôi không về quê chồng như mọi năm mà về quê em cùng phòng. Nhưng cũng chợt nhận ra mấy năm gần đây thật ít về quê. Cả năm chẳng bận bịu gì nhưng cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay những lần về quê. Nghe Trung Quang hát bài Gió về miền xuôi sao đúng tâm trạng ghê... "Đường về quê xa mấy bước, đường về quê xa mấy nẻo mà sao người nỡ bỏ quên ruộng đồng". Đúng thật! Chỉ gần 2 giờ ngồi xe bus thôi.

No comments:

Post a Comment